Chủ Nhật, 18 tháng 11, 2012

Thơ sưu tầm


Jul 1, '09 6:57 PM
for everyone
Trong thế giới thú vật hoang dã
Kỳ nhông tồn tại
Bằng cách
Thay đổi màu da theo môi trường

Cây lá ngón tồn tại
Giữa muôn ngàn thảo mộc âm u
Với chất độc ứ dần từng mạch dẫn

Sắt thép tồn tại
Đá tồn tại
Câm lặng, khô khan…
Giữa dòng đời phức tạp, bon chen
Để là mình - con người
Không thể tráo trở như kỳ nhông
Không thể ác độc như lá ngón
Không thể lạnh lẽo như sắt thép
Không thể trơ trơ như đá giữa cuộc đời

Con người
Tồn tại
Với trái tim thương nhớ đầy vơi…


(st)
Blog EntryJun 17, '09 10:03 PM
for everyone

Làm sao kiếm được nhiều tiền ?
Làm sao kiếm được tên miền thật ngon ?
Làm sao giấc ngủ cho tròn ?
Làm sao khi chết vẫn còn lưu danh ?
Làm sao để tiền bóng banh ?
Làm sao để nó nhanh nhanh sinh lời ?
Làm sao sống giữa cuộc đời ?
Làm sao sống được chơi bời xa hoa ?
Làm sao cứ mãi trêu hoa ?
Làm sao biết được người ta yêu mình?
Làm sao biết cách tỏ tình ?
Làm sao biết được rằng mình đang yêu ?

Blog EntryJun 16, '09 8:32 PM
for everyone
http://bantin.ngoisaoblog.com/images/articles/2007_11/269/u7_ch_uayam_oa.jpg
Một mình uống, một mình ăn
Một mình một chiếu, một chăn một giường
Một mình nhớ, một mình thương
Một mình thao thức đêm trường năm canh
Một mình tỉa lá uốn cành
Một mình mình viết, một mình mình mình xem
Một mình ngồi dưới ánh đèn
Viết đi sửa lại để xem một mình
Một mình ôn chuyện tâm tình
Một mình ca khúc, một mình mình nghe
Một mình oi bức trưa hè
Một mình nghe rõ tiếng ve kêu sầu
Một mình nhìn trước ngó sau
Một mình vô thức giữa lầu lặng yên
Một mình "Thiền" để dễ quên
Một mình quán tưởng sáng lên diệu kỳ
Một mình lắm lúc ngồi ì
Hai mình có phải diệu kỳ hơn không ?
Trịnh-Hưng
Blog EntryMay 17, '09 10:07 PM
for everyone
 
Một... nỗi buồn vô cớ Một... nỗi nhớ vô hìnhMột... mối tình thầm lặngMột... hy vọng mong chờ

Một... phép màu cổ tíchMột... gặp gỡ tình cờMột... nét mặt thờ ơMột... nỗi mừng cố nén
Một... sẽ đi đến đâuMột... cũng không không biết nữa

Thêm một
Thêm một chiếc lá rụng
Thế là thành mùa thu
Thêm một tiếng chim gù
Thành ban mai tinh khiết
Dĩ nhiên là tôi biếtThêm một lắm điều hay

Nhưng mà tôi cũng biết
Thêm một phiền toái thay
Thêm một lời dại dột
Tức thì em bỏ đi
Nhưng thêm chút lầm lì
Thể nào em cũng khóc
Thêm một người thứ ba
Chuyện tình đâm dang dở
Cứ
thêm một lời hứa
Lại một lần khả nghi
Nhận thêm một thiếp cưới
Thấy mình lẻ loi hơn
Thêm một đêm trăng tròn
Lại thấy mình đang khuyết

Dĩ nhiên là tôi biếtThêm một lắm điều hay.

(st)
Blog EntryMay 17, '09 5:17 PM
for everyone
Vào một ngày cuối thu, cô bé bán hoa đường Nguyễn Huệ tiếp một người mặc áo hoa rừng, khách chỉ mua "một đóa hoa" .... Câu chuyện bắt đầu từ đó ...

"Bán cho tôi một bông hồng đi cô bé!
Đóa nào tươi còn búp nụ mịn màng"
Tôi ngước lên: "Xin ông chờ tôi lựa
Một bông hồng vừa ý nghĩa, vừa sang!"
Khách mỉm cười : "Cô thật tài quảng cáo!
Thế... hoa hồng mang ý nghĩa sao, cô?"
Tôi bối rối: "Hình như người ta bảo
Nó tượng trưng tình nồng thắm vô bờ."
"Cám ơn cô! Giá bao nhiêu đấy nhỉ?"
Tôi lắc đầu: "Thôi xin biếu không ông,
Một đoá hoa không bao nhiêu ông ạ!
Rất mong ông làm người đẹp vừa lòng."
Khách bỗng nhìn tôi mắt như xoáy lốc:
"Cô bé lầm! Tôi không tặng người yêu.
Thằng bạn thân tuần qua vừa ngã gục,
Một bông hồng cho nó bớt quạnh hiu.
Nhưng cô phải nhận tiền tôi đi chứ!
Hoa cho không rồi mẹ mắng làm sao?"
Tôi cúi mặt: "Xin gửi người xấu số,
Chuyện của ông làm tôi bỗng nghẹn ngào!"
Khách quay đi áo hoa rừng đã bạc,
Dáng cao gầy khuất hẳn bóng chiều nghiêng.
Tôi bất chợt đưa tay làm dấu thánh:
("Mẹ giữ gìn cho người ấy bình yên!")

Trời đầu xuân còn vương vương sắc lạnh,
Nắng vàng mơ, má con gái thêm hồng.
Tôi bâng khuâng nhớ đến người khách lạ
(Mình nhớ Người, Người có nhớ mình không?)
Chiều 29 phố phường sao tấp nập
Người ta vui từng cặp đẹp bên nhau
Mắt tôi lạc... rồi bỗng dưng bừng sáng:
"Phải anh không? Người khách của hôm nào?"
Tim đập mạnh sau áo hàng lụa mỏng.
Anh đến gần, lời nói cũng reo vui:
"Sao cô bé...hàng hôm nay đắt chứ?
Có nhớ tôi...hay cô đã quên rồi!
Hành quân xong, tôi về hậu cứ,
Ghé ngang đây xin cô một bông hồng
Và mong cô cho tôi xin lời chúc:
Rất mong ông làm người đẹp vừa lòng."
Tôi bỗng nghe tim mình thắt lại,
Gượng tìm hoa, rồi trao tận tay Người
Khách nhìn tôi, mắt bỗng dưng dịu xuống,
Đầy đăm chiêu và nghiêm lại nụ cười:
"- Xin lỗi cô, nếu lời tôi đường đột,
Nhưng thật tình tôi không thể nào quên
Người con gái trong một lần gặp gỡ
Nhớ thật nhiều... dù chưa được biết tên
Một bông hồng, như hôm nào cô nói:
Là... tượng trưng tình nồng thắm vô bờ."
Tôi run tay, nhận hoa hồng Người tặng
Sự thật rồi... mà cứ ngỡ đang mơ

Lý Thụy Ý
1947



Blog EntryApr 19, '09 8:33 PM
for everyone
Tôi đi tìm cái nửa của tôi
Nhưng tìm mãi đên bây giờ không thấy
Tình yêu của tôi ơi? Em là ai vậy?
Sao để tôi tìm, tìm mãi tên em.

Chiều dần buông, thành phố vào đêm
Sân cỏ, đường cây từng đôi ríu rít
Họ may mắn hơn tôi, hay họ không biết
Nửa của mình hay nửa của ai?

Tôi đi tìm cái nửa của tôi
Và có thể suốt đời không tìm thấy
Nên chẳng còn em tôi đành sống vậy
Không lấy nửa của ai làm nửa của mình.

Cái na ná tình yêu thì có trăm ngàn
Nhưng đích thực tình yêu chỉ có một
Nên nhiều lúc lầm tưởng mình đã gặp
Nửa của mình nhưng nào phải của mình đâu.

Không phải của mình, chẳng phải của nhau
Thì thượng đế ơi, đừng bắt tôi lầm tưởng
Bởi tôi biết khổ đau hay vui sướng
Là đúng sai trong tìm nửa của mình.

Tôi đi tìm em, vâng tôi đã đi tìm
Và có thể trên đời này đâu có
Em cũng đi tìm, tìm tôi như thế
Chỉ có điều chưa nhận ra nhau.

(st)
Blog EntryApr 19, '09 8:24 PM
for everyone

Có một thời biển và sóng yêu nhau
Người ta bảo biển là mối tình đầu của sóng
Sóng vỗ về ôm bờ cát trưa nóng bỏng
Biển dạt dào hát mãi khúc tình ca.

Có một lần sóng nông nổi đi xa
Bao kẻ đến và tỏ tình với biển
Biển sợ rằng sóng không về vĩnh viễn
Nên đàng lòng hò hẹn với vầng trăng.

Sóng trở về thế là biển ăn năn
Biển ngoại tình, biển xanh mang tội
Sóng thét gào chẳng hề tha thứ lỗi
Và bỏ đi kể từ đó không về.

Có một lần anh đã nói em nghe
Chuyện tình yêu chúng mình chẳng hề đơn giản
Anh thì quá phiêu lưu còn em thì lãng mạn
Với thời gian thề hẹn cũng mong manh

Sóng bạc đầu kể từ đó phải không anh
Và ngàn năm biển vẫn xanh huyền bí
Không phải đâu em, biển chẳng hề chung thủy
Chỉ có sóng bạc đầu nhưng vẫn mãi thủy chung

Anh dắt tay em đi giữa biển nghìn trùng
Nghe dã tràng kể chuyện xưa xa vắng
Dẫu không phải là mối tình đầu của anh trong trắng
Chỉ mong em thuộc lòng cổ tích biển ngày xưa...

SÓNG, BIỂN VÀ GIÓ

Nếu được nói về mối tình sóng biển
Thì em ơi nghe anh nói lời này
Sóng đi xa đâu phải vì nông nổi
Mà chỉ vì mối tình sóng - gió thôi.

Gió mới chính là tình đầu của sóng
Họ yêu nhau chỉ bởi vì tình yêu
Thật đơn giản đưa hai người xích lại
Bên bờ cát trắng - điểm hẹn mối tình đầu.

Cũng vì biển nghĩ mình dài rộng quá
Nên lạc trong những suy tưởng mông lung
Đem trái tim biển dành cho tất cả
Thuyền, sóng, trăng và ánh nắng trên trời.

Đến một ngày trăng hò hẹn với biển
Không phải vì biển ngỡ sóng không về
Mà chỉ vì chính vào thời khắc đó
Biển thấy mình hạnh phúc ở bên trăng.

Em có nhớ mối tình thuyền và biển
Được ai đó kể trong câu chuyện tình
Thật lãng mạn và cũng thật cảm động
Có thể bởi vì lúc đó họ yêu nhau

Em thấy không tình yêu là thế đó
Đầy mơ mộng và lãng mạn vô cùng
Nhưng cũng không kém đi phần phức tạp
Chỉ bởi vì đơn giản là tình yêu…


(st)
Blog EntryApr 19, '09 8:21 PM
for everyone
Anh hỏi rằng trong hai đứa chúng mình
Ai là biển, ai là bờ em nhỉ?
Em mỉm cười rồi lặng yên ngẫm nghĩ
Nếu bờ là em thì biển sẽ là anh...

Biển muôn đời vẫn mãi trong xanh
Dẫu bạc trắng trong những ngày bão tố
Bờ muôn đời vẫn là nơi bến đỗ
Để đợi trông những con sóng biển về

Dẫu biết rằng biển trải khắp các miền quê
Bờ vẫn thế, cát dài êm lặng lẽ
Bởi bờ biết biển muôn đời không thể
Thiếu bờ rồi, biển đổ sóng vào đâu?

(st)
Blog EntryApr 19, '09 11:19 AM
for everyone
Em bảo: "Anh đi đi"
Sao anh không đứng lại ?
Em bảo: "Anh đừng đợi"
Sao anh vội về ngay ?

Lời nói thoảng gió bay
Đôi mắt huyền đẫm lệ
Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em

Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em
Không nhìn vào mắt sầu
Không nhìn vào mắt sâu ?

Những chuyện buồn qua đi
Xin anh không nhắc lại
Em ngu khờ vụng dại
Anh mơ mộng viễn vông

Đời sống nghiệt ngã không
cho chúng mình ấm mộng
Thì thôi xin gửi sóng
Đưa tình về cuối sông

Thì thôi xin gửi sóng
Đưa tình về cuối sông
Đưa tình về với mộng
Đưa tình vào cõi không.

Em bảo: anh đi đi!
Sao anh không ở lại ?
Em bảo: đợi chờ chi!
Sao anh xa em mãi ?

Lời em buông cứng cỏi,
Lệ em trào mắt đen.
Sao anh tin lời nói,
Mà không nhìn mắt em ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment bằng chữ có dấu .
Không dùng chữ Việt bị biến dạng (như nhìu, dzo)