Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2012

Lồng đèn Tàu và trẻ em mù



TT - Trung thu năm nay, ngoài tiết trời mưa gió ảm đạm, còn có thêm một chuyện kém vui nếu không muốn nói khiến nhiều người bàng hoàng, đó là thông tin những chiếc lồng đèn nhựa Trung Quốc có chất cadimi gây ung thư.

Chất sơn phủ cadimi độc hại như chì, thủy ngân; cao gấp 123 lần cho phép, đó là thông tin mà các nhà khoa học cung cấp cho báo giới trong tuần qua.

Lồng đèn Trung Quốc được trao cho học sinh khiếm thị ở Trường phổ thông đặc biệt Nguyễn Đình Chiểu - Ảnh: C.L.

Thông tin đến cộng đồng có vẻ hơi muộn màng khi chỉ còn vài ngày nữa là lễ hội trăng rằm chính thức bắt đầu. Nghĩa là đã có rất nhiều trẻ em được người lớn mua tặng cho lồng đèn Trung Quốc. Những chiếc lồng đèn hình con chuồn chuồn hay siêu nhân đã lấp lánh sắc màu cùng tiếng nhạc vui tai, trong nhiều khu phố, trong nhiều ngày trước.
Bây giờ nhiều phụ huynh đã bỏ những chiếc lồng đèn Trung Quốc kia theo xe chở rác. Nhưng ngoài phố, tuy cảnh mua bán hơi đìu hiu nhưng vẫn không có lệnh cấm hay thu hồi gì cả. Điều này càng khiến người dân thêm hoang mang, bởi nếu xác định lồng đèn Trung Quốc có chất gây ung thư thì phải cấm bán chứ? Nếu không cấm thì có thể là không có gì nguy hiểm? Vậy lời cảnh báo kia chỉ là cảnh báo suông thôi sao? Rồi những đứa trẻ nếu đã lỡ chơi lồng đèn chuồn chuồn Trung Quốc (mẫu xét nghiệm ngẫu nhiên có chất gây ung thư) thì phải làm gì?...
Những câu hỏi như không ngừng, nhưng câu trả lời như còn đâu xa lắm.
Và cuộc sống vẫn phải tiếp diễn, trung thu vẫn sẽ diễn ra. Nhiều đứa trẻ vẫn hồn nhiên vui với những chiếc lồng đèn mang hiểm họa. Và thật tình cờ tôi biết được một chuyện khiến tim mình như quặn thắt. Trong khi thông tin chất độc từ đồ nhựa, lồng đèn nhựa Trung Quốc đang lan truyền ngoài cộng đồng, trong gia đình, thân hữu thì có không ít tổ chức từ thiện vẫn mua những chiếc lồng đèn nhựa này để tặng các trẻ em khiếm thị.
Tại sao vậy? Đặt câu hỏi và nhận được câu trả lời không mấy thỏa đáng, nhưng cũng không phải là ngụy biện: “Từ bao nhiêu năm nay, trẻ em khiếm thị đã quen với chiếc lồng đèn Trung Quốc chạy pin, có nhạc rồi. Khác với trẻ em bình thường, trẻ khiếm thị chơi lồng đèn... bằng tai. Mà lồng đèn có nhạc thì chỉ là lồng đèn Trung Quốc”!
Thực trạng là vậy nhưng một nỗi băn khoăn khác lại đặt ra: “Còn nhiều mùa trung thu khác, nếu chúng ta có tấm lòng với trẻ em khiếm thị, nên chăng đặt hàng làm một loại lồng đèn dành riêng cho các em?”...
Nhìn đứa trẻ khiếm thị khi nhận được những chiếc lồng đèn chạy pin đã vội bật nhạc lên với gương mặt rạng ngời hạnh phúc mà thấy tê buốt và cay đắng. Và tôi biết, ở trong những khu phố nghèo, bọn trẻ vẫn vô tư chơi với những chiếc lồng đèn ò e í kia. Cha mẹ các em có lẽ mải lo vật lộn với cuộc sống mưu sinh nên cũng mù tịt trước thông tin. Mà nếu có biết chắc cũng tặc lưỡi cho qua...
Những câu hỏi, vì thế, càng không biết gửi tới nơi nào...
TRẦN NHÃ THỤY

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Comment bằng chữ có dấu .
Không dùng chữ Việt bị biến dạng (như nhìu, dzo)